_Chẳng hiểu tại sao nó thích việc đó thế nhỉ ?
Câu hỏi này là câu dành cho tất cả chúng ta, và cũng là câu mà ta sẽ đặt ra cho những ông bạn thân mến của ta. Rồi sau đó ta sẽ tự trả lời. Và ai đó cũng sẽ tự trả lời khi tự mình đặt ra cho mình câu hỏi đó.Cũng như ăn uống. Người ta thích ăn món này hay món kia là vì cơ thể họ thiếu chất đó.Hoặc nếu không thiếu thì do thói quen. Nói như món RTC thì chắc toàn bộ dân VN mình đều thiếu cái món này.Nhưng có những món nghe ra rất buồn cười mà có thật.Trong một bữa cỗ tôi ngồi cùng mâm với một gia đình nọ.Thấy anh ta loay hoay nhìn vào đĩa thịt gà sau đó anh ta nhìn tôi ấp úng :
_ Xin lỗi bác cho tôi tìm một thứ.
MÙA XUÂN VỀ ! |
_ À vâng anh cứ tìm .Không ngại gì đâu
Tôi trả lời và theo dõi Được lời như cởi tấm lòng anh chàng nhìn tôi với vẻ mặt biết ơn và bắt đầu hành động. Dùng đôi đũa nhưng anh chàng này trở đầu cán ra để tìm.Hành động này làm tôi nhớ lại phong trào vệ sinh ăn uống thời xa xưa và nhất là thời ở bộ đội đó là " Ăn đũa hai đầu " Tự nhiên từ chỗ thấy lạ tôi chuyển dần sang cảm tình với anh chàng này.Anh ta khẽ lật từng miếng thịt gà mà khi người ta xếp cỗ thường là úp miếng thịt để phần da gà bóng vàng lên trên và xếp khít vào nhau trông như một đĩa xôi màu vàng óng. Động tác này của anh lại ghi điểm trong mắt tôi. Lật xong từng miếng anh liếc nhìn xuống bên dưới miếng thịt gà đó.Tôi cũng chăm chú nhìn xuống dưới miếng thịt xem có gì không.Sau đó anh ta úp miếng thịt gà lại trông như chưa có gì xảy ra và anh chàng lại chuyển sang miếng khác.Mắt tôi cũng chuyển theo sang miếng khác.Thời gian như ngừng trôi.Cả mâm im lặng.Vậy mà anh chàng cũng lật và úp lại được nửa đĩa rồi nhưng chắc là chưa tìm thấy vật cần tìm. Để giảm bớt sự chú ý của tôi anh ngừng tìm và nói :_ Mấy hôm nay trời rét thế bác có đi đâu không?
Chả là ở khu chung cư này họ đều biết tôi hay đi chụp ảnh. Nhưng không có dịp để hỏi han lẫn nhau mà thôi.Hôm nay Chung cư liên hoan tất niên nên có dịp để chuyện trò.Tôi cũng trả lời lấy lệ:
_ Ừ rét quá mình cũng chẳng đi đâu được.Đi có mà ốm.
Tôi thấy anh ta lắng tai nghe câu trả lời của tôi và với vẻ mặt vui vẻ anh ta tiếp tục lật tiếp, tôi hướng mắt vào đĩa thịt gà và không bỏ sót phía dưới của những miếng thịt mà anh ta động tới. Gần hết đĩa thịt rồi mà hình như vẫn chưa tìm ra.Anh ta im lăng với vẻ mặt hơi buồn. Tôi muốn giúp đỡ nhưng cứ loay hoay xoay người và không biết làm gì cả.Một đĩa thịt đầy chỉ còn một miếng là anh chưa lật.Cả mâm đều chú ý vào miếng thịt này.Từ vợ anh ta hai đứa con anh ta và một người hàng xóm, và tất nhiên cả tôi nữa . Miếng cuối cùng.Đôi cán đũa từ từ tiến đến miếng cuối cùng và rung rung khi gần chạm vào miếng thịt gà. Khi miếng thịt gà nằm chắc chắn giữa đôi đũa thì anh ta nhấc lên. Phía dưới là một hai miếng đầu cánh. Tôi nhìn anh thấy anh không nói gì, tôi hiểu miếng đầu cánh này là không phải cái anh cần tìm.Anh úp miếng thịt cẩn thận lại như cũ. Tôi chưa hỏi mà chờ anh ta nói.Nhưng vợ anh ta nói : _ Thôi không có thì thôi không sao. Hôm nay biết là có ăn cỗ nhưng cuối năm mẹ bận không chuẩn bị kịp cho con. Có gì ăn nấy.Về sau lớn lên phải tập cho quen đi nhé.
Tôi tự hỏi món gì vậy nhỉ ? Anh chàng nhìn tôi và để giảm bớt sự chú ý anh ta liền nói :
_ Thằng bé nhà em cứ khi nào ăn cỗ thịt gà là nó có ăn thịt gà bao giờ đâu cơ chứ.Nó chỉ ăn cổ gà thôi.Thế mới lạ.Và không có cổ gà thì coi như với nó là chưa ăn cỗ.
_ À ra vậy . Cũng hay và độc đáo đấy.
Chà chà cả chung cư gần 100 mâm cỗ .Biết tìm đâu ra cho chú nhóc cái cổ gà bây giờ.À phải .Tôi tiến đến chỗ vợ tôi ngồi cách đấy không xa. Trái với tôi vợ tôi là người mau chuyện.Mới về mà quen gần hết cái chung cư này.Ở tầng 20 nhưng những câu chuyện của các tầng là nắm tương đối rõ.
_Tầng 16 gần như trống trơn chưa có người ở anh ạ
_ Hôm nay tầng 23 có một gia đình mới dọn về.
Nhiều hôm tôi hỏi đùa : _ Em là cảnh sát khu vực đấy à .
Hôm nay vợ ngồi ở mâm với một số các bà các chị mà tôi chẳng biết mặt , đang chuyện trò rôm rả lắm.Tôi nghé tai vợ nói nhỏ : Em xem mâm em có cái cổ gà nào không, hoặc tìm đâu đấy , bên anh có một chú nhóc không có cổ gà coi như không có cỗ.. Nói xong tôi đi về mâm của mình. Tôi rất tin tưởng và chờ đợi. Quả nhiên một lúc sau vợ mang đến mấy cái cổ gà:
_ Đâu nào đâu nào, đây cổ gà đây nhé.Đứa nào mà lại thích cổ gà thế nhỉ.Thảo nào người to khỏe thế .Hết lại bảo bác nhé.
Vợ tôi xoa đầu thằng bé và đi về chỗ. Nhìn vẻ mặt hân hoan của chú nhóc cả mâm bây giờ mới chính thức vào cuộc và cùng nâng cốc chúc cho tất cả mọi người đều có niềm vui và sức khỏe !
VUI CÙNG HOA XUÂN ! |
Thêm chú thích |
Thêm chú thích |
Thêm chú thích |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét